Website trường THPT Chuyên Thái BìnhWebsite chính thức của trường THPT chuyên Thái Bình, tin tuyển sinh, điểm thi, thời khóa biểu, thông tin học sinh...
.
Những vần thơ về tình thầy trò, về mái trường của thầy Trần Thuyên
Thứ bảy - 16/11/2013 15:56
Nhân dịp kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, 25 ngày thành lập trường THPT Chuyên Thái Bình, 45 năm ngày thành lập Hệ chuyên, xin được giới thiệu hai bài thơ về tình thầy trò, về mái trường của thầy Trần Thuyên – Nguyên là giáo viên Pháp văn của trường.
Nhân dịp kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, 25 ngày thành lập trường THPT Chuyên Thái Bình, 45 năm ngày thành lập Hệ chuyên, xin được giới thiệu hai bài thơ về tình thầy trò, về mái trường của thầy Trần Thuyên – Nguyên là giáo viên Pháp văn của trường.
Chia tay cuối hạ
Buổi học cuối thật rồi, Mới đấy… mà đã xa, Tuổi Mười tám yêu ơi Loang bóng trôi mùa hạ. Chiều la đà suối tóc, Trưa má ửng phượng hồng, Vở trắng thơm tay ngọc Nét cười mọng trên môi Nồng nàn hè ánh mắt, Mang mang buồn xa xôi…
Gió quyến làn mây biếc, Mây xóa nhòa nắng tươi, Tiếng ve khô như rạ , Tím bằng lăng rơi rơi.
Các em đi thật rồi, Xanh thẳm miền khát vọng, Cuối hạ còn mình tôi Nhuộm trắng đầu nỗi nhớ.
Lớp học miền sâu thẳm Lớp của chúng tôi toàn những “ con rồng” , Tuổi thanh xuân long đong thời loạn lạc, Bom Mỹ dội những mảnh đời tan tác , Buổi học cuối cùng - kỷ vật mang theo.
Lũ chúng tôi, những đứa trẻ nhà nghèo, Manh áo cộc giặt chiều, mai lại mặc Dép lốp đến trường buộc dây đeo nách, Bụng đói vắt chanh, khoai nướng lò vôi.
Ngày chia tay tiễn người ra mặt trận, Lời ai ca xao động sợi chiều vàng Tổ Quốc gọi ! Ta đợi gì năm tháng, Xa thật rồi! CAO, THẮNG, KHÁNH, KIM, GIANG…
Biền biệt trôi, thầm lặng lính đặc công, Nghe gió thoảng đã hiểu lời của sóng, Ngước sao khuya, mắt mẹ ngóng chờ con, Bão đạn, mưa bom, ai biết ai còn.
Lệnh xuất kích, bến sông rền súng nổ, Dòng máu tươi loang đỏ đất phương Nam, Tuổi hai mươi, câu hẹn hò dang dở, Sóng gọi bờ, dòng trầm tích khẽ ru.
Nếu một ngày ta tìm về lớp cũ, Bảng vẫn đen như băng tang trên ngực, Trắng phấn rơi ký ức một miền xưa, Bàn vẫn trống như ngày đưa tiễn bạn .