Bài thơ “Bằng lăng – sau mùa hoa” của thầy Trần Thuyên
Thứ sáu - 25/04/2014 09:38
Sau mỗi mùa hoa, hình ảnh Bằng lăng lại gợi nên nỗi nhớ nhung da diết, niềm khắc khoải khôn nguôi.
Đi trong sắc tím của hoa ta gặp lại biết bao niềm thương nhớ. Gặp nét chữ tim tím thuở cắp sách đến trường còn thơm mùi mực trên trang vở học trò, nơi bàn tay cô dạy cho từng nét chữ, những nét chữ nét người bước chập chững vào đời. Gặp lại một thời xôn xao trong giấc ngủ, bởi một tà áo tím vô tình còn vương lại trong chiều. Gặp lại một thời chờ đợi của tình yêu, ngập ngừng trao nhau cánh hoa vừa hái. Cánh hoa mỏng manh tim tím nói thay lời, giữ lại niềm tin, giữ lại lời nguyện thề vụng dại, lời hẹn hò mỗi khi bước chân xa. Nhưng sau mỗi mùa hoa, hình ảnh bằng lăng lại gợi nên nỗ nhớ nhung da diết, niềm khắc khoải khôn nguôi. Xin được giới thiệu bài thơ “Bằng lăng – sau mùa hoa” của thầy Trần Thuyên gửi tặng các em học sinh khối 12 đang chuẩn bị chia xa mái trường THPT Chuyên Thái Bình thân yêu. Quả níu vào cành khô
Cuối thu vàng bảng lảng
Lá vẫn đỏ góc trời,
Mắt ai buồn hoen lệ,
Muốn nói chẳng nên lời,
Hè tím quá người ơi,
Ngập chân người hoa rụng.
Ơi người đã đi xa
Ai thương về qủa lá ?
Quả như những đốt tay
Lần tính tháng, tính ngày
Bấm sâu vào nỗi nhớ.
Lá ửng hồng sắc xuân
In dấu chân nắng hạ.